Ý nghĩa thời gian
Trên kia đã nói đến tam tài là nói về một khối có 3 yếu tố, tương hợp với nhau mới có kết quả.
Chữ thời có nghĩa là một lúc, một thời gian hoặc hơn nữa, một khoảnh khắc.
Cũng thời một việc mà ở thời này thì tốt, còn ở thời khác thì xấu.
Người nông dân chú ý đến thời gian, vì đời sống họ liên quan, mật thiết với thời tiết. Không phải lúc nào muôn gieo mạ cũng được; phải đợi mưa xuống nhiều ít thế nào đã.
Ngoài ra, riêng thời gian, cũng nên để ý đến thứ thời gian lâu dài.
Trên kia đã nói đến tam tài là nói về một khối có 3 yếu tố, tương hợp với nhau mới có kết quả.
Chữ thời có nghĩa là một lúc, một thời gian hoặc hơn nữa, một khoảnh khắc.
Cũng thời một việc mà ở thời này thì tốt, còn ở thời khác thì xấu.
Người nông dân chú ý đến thời gian, vì đời sống họ liên quan, mật thiết với thời tiết. Không phải lúc nào muôn gieo mạ cũng được; phải đợi mưa xuống nhiều ít thế nào đã.
Ngoài ra, riêng thời gian, cũng nên để ý đến thứ thời gian lâu dài.
Thứ thời gian này có ảnh hưởng đến hai yếu tố kia của “tam tài”, nghĩa là có ảnh hưởng đến người và hoàn cảnh nói cách khác người và hoàn cảnh có thể thay đổi nhiều ít, mau hay chậm, là do ảnh hưởng của thời gian nhiều hay ít vậy.
Một thanh niên hai mươi tuổi trước một sự việc, phản ứng như thế nào đó theo tánh khí riêng của mình. Hai mươi năm sau, trước một cảnh ngộ tương tự, người thanh niên đó trở nên người bốn mươi tuổi, không phản ứng như trước kia. Có thể khác hẳn.
Bản tính con người có thể thay đổi, từ tốt ra xấu, hoặc từ xấu ra tốt, nếu hoàn cảnh thay đổi; và cũng có những bản tánh không bị, hoặc ít bị ảnh hưởng của hoàn cảnh, của địa vị. Trường hợp này rất hiếm.
Nhưng dẫu sao, một thời gian lâu dài cũng phải có ảnh hưởng đến bản tính. Chẳng hạn như tốt thì tốt thêm, hoặc xấu lại xấu thêm.
Ảnh hưởng của thời gian lâu dài đến con người là như thế, còn như ảnh hưởng đến hoàn cảnh vật chất (địa lợi) thì là một điều dĩ nhiên rồi, khởi phải bàn tới. sở dĩ Kinh Dịch đặt vấn đề thời gian là vì một hành động nào của con người trong hiện tại cũng có liên quan đến quá khứ và nhất là tương lai.
Quan tâm đến thời gian là một khi làm việc gì quan trọng phải nghĩ đến cái hậu quả của nó, vì cái hậu quả ấy có khi, sau một thời gian khá lâu mỗi hiện ra. Có những hậu quả không còn liên quan đến cá nhân hành động, lại xảy ra cho người khác đâu.
Một thường nhân có thể không nhận thấy được nhưng người biết suy xét có thể tiên đoán được dễ dàng.
Đọc thêm tại: http://phongthuyvadialy.blogspot.com/2015/05/phuong-dien-gia-inh-va-y-nghia-tam-tai.html